Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

THƯ DÃN 190913

VUI VUI 
Thượng Đế ban cho loài người một cơ thể hợp lý đến tuyệt vời,

1- Người đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước:
Vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước,
không cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.

2- Người đặt hai tai chúng ta ở hai bên để chúng ta nghe từ hai phía:

Cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.

3. Người cho chúng ta 2 lỗ mũi, để phòng khi nghẹt một bên vẫn còn một bên để thở và lỗ mũi quay xuống phòng khi đi ra mưa không bị nước mưa chảy vào họng 
...

THƠ VUI (SƯU TẦM)
Nội quy cấm được mặc quần
bò tới công sở, một tuần trừ lương
Sếp thì đang rất là cương
quyết phải thực hiện chủ trương cái quần
Ai ai mặt cũng đầy phân
vân là không biết có quần thay không
Rồi phải đeo phù hiệu công
ti ở trước ngực hồng hồng xinh xinh
Mình thì cũng hết cả tinh
thần để làm việc nên mình im ru
Thân thì chẳng khác gì cu
li pha trà nước rồi thu dọn phòng
Buồn ra quán gọi đĩa lòng
lợn ngồi chiễm chệ xơi xong rồi về..

7 nhận xét:

  1. Bài thơ hay, tác giả giỏi thật!

    Trả lờiXóa
  2. Thượng Đế sinh ra loài người nên Ngài đặt cái gì cũng đúng chỗ của nó.

    Trả lờiXóa
  3. Thơ vui quá. EM đọc đến quên cả mưa trung thu!

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  5. Ông đã ngủ với vợ tôi ... *:)) laughing !!!

    Vợ chồng nọ đi du lịch, họ quyết định dừng lại một đêm trong khách sạn hạng sang ở một Thủ đô nọ.
    Họ đăng ký trong một căn phòng đẹp và ngủ qua đêm. Sáng hôm sau, họ xuống tầng dưới để trả tiền hóa đơn. Người thu tiền đưa họ một hóa đơn 350 đô la. Người đàn ông nổi giận đùng đùng, nói cái hóa đơn giá quá cao và đòi gặp viên quản lý.
    Viên quản lý gặp họ ở bàn trước và giải thích rằng khách sạn có một bể bơi olympic và một phòng hội nghị đẹp và sẵn sàng cho cặp vợ chồng sử dụng.
    - Nhưng chúng tôi đã không sử dụng! - người đàn ông than phiền.
    Viên quản lý vẫn nhất định rằng căn phòng và cái hồ sẵn sàng cho họ sử dụng, cũng như những chiếc vé của một vài “sô” diễn, và nói thêm:
    – Ông xem hay không là chuyện khác.
    Người đàn ông giải thích họ đã không dùng bất cứ cái nào trong những thứ đó, những thứ mà viên quản lý trả lời:
    - Dùng hay không là việc của ông!
    Cuối cùng, vì cần phải lên đường, người đàn ông viết một tấm séc 100 đô la. Viên quản lý nhìn tấm séc và nói:
    - Đây chỉ 100 đô la?
    Người đàn ông trả lời:
    - Đúng thế. Tôi tính ông 250 đô la về việc ngủ với vợ tôi tối qua!
    - Sao? Tôi không ngủ với cô ta!
    Người đàn ông mỉm cười và nói:
    - Ừ, nhưng cô ấy đã ở đây. Ngủ hay không là việc của ông!

    Trả lờiXóa
  6. Tiếp....
    Rượu vào thấy rât là đê
    mê luôn gái đẹp, ôi dê quá chừng
    .......


    Trả lờiXóa